Ngày thứ 33 mà ta đặt bút viết
Bài viết này ta làm vào buổi sáng không phải buổi tối nhưng khác ngày khác vì ta vừa tỉnh dậy sau một cơn mày kỷ luật của ta bị trôi tuổi trong vài ngày gần đây có lẽ ta đang bị stress và một số các việc cấp 100 mà ta cần sắp xếp trong thời gian ngắn thì những chỉ là tạm thời của ta bị mất đi và đó thực sự là một sự tồi tệ
Thiết lập lại trật tự
Thời gian ta phải sắp xếp xưởng sản xuất mới di chuyển các đồ đạc và nơi ăn chốn ở làm ta bị lạc trong quần quay của muôn vàn những sự lựa chọn tao không biết rằng sự lựa chọn nào sẽ chính xác và đúng cho bản thân điều đó thực sự là ngạc nhiên bất cứ ai
Chẳng dậy sau cơn mê
Trong vài ngày gần đây ít nhất là bốn đến năm ngày và không duy trì thực hiện thói quen lành mạnh tốt đẹp hơn một tháng trước đó tao dậy muộn hơn thức khuya hơn uống bia nhiều hơn và bớt thôi quen tập thể dục
Tao cũng bỏ lỡ luôn vài buổi viết nhật ký
Tại xem điều này là thực sự hệ trọng mà chỉ luật mà tao lại xây dựng trong hơn một tháng qua đi rất nhanh và dường như đang bị lung lay nó khiến cho tao có một cảm giác tệ hại với bản thân hơn là tự hào như thời gian trước đó
Hôm nay là một buổi sáng trời âm u vì đang trong mùa bão sương mù rải rác khắp nơi tao ở trên tầng 19 và nhìn xuống cảm nghiệm nhưng thời gian nó đang động lại một chút so với những gì đã trôi tuột rất nhanh trong 12 năm vừa qua
Kết luận lại
Có những giai đoạn cảm xúc nó làm tao lung lay và cái ý chí ta quay trở lại đó là lúc ta biết cần phải làm gì tốt đẹp cho bản thân hơn lúc hướng đến những mục tiêu cao nhất một tiêu lớn mà ta phải hoàn thành sứ mệnh trong những sự sống còn lại không có gì đặc biệt ở đây cả lãng phí thời gian quay lại và nói câu giá như điều này chúng ta đã nói với nhau bao nhiêu lần rồi