Diary

Ngày thứ tám mà ta đặt bút viết

Sau ngày thứ bẩy ta ra những nguyên tắc cho bản thân mình có lẽ nó vẫn chưa hoàn hảo và có nhiều cái chưa biết chỉ tiêu nhưng ta cũng cảm thấy trong cơ thể mình chạy một chất hóa học nào đó mà ta làm được đạt được mục tiêu trong cuộc sống của ta ta không nói nó đơn giản nhưng nó đáng để ta dẫn thân vào tiến trình Khó chịu đó

Những gì mà ta mừng tượng

Có lẽ là nên nói sớm một xíu về chuyện làm việc buổi sáng của ta hôm nay thành phố điện sắp xếp cho nhóm nhân viên bán hàng đêm để quay video làm một số nội dung media

Xin làm việc sáng ngày này đối với ta cũng khá thành công mặc dù Ta vẫn bị bỏ lỡ một chuyến phỏng vấn vào buổi sáng vì phải chỉ dẫn cho nhóm nhân viên bán hàng chủ chốt này

Có một cơ hội trong một hợp đồng lớn đang chờ ta và ta không biết quyết định như thế nào

Dường như chúng ta mở ra một câu nó không phải là những gì mới mà là chính những gì mà ta đã bỏ công sức làm từ trước đến nay

Ta nên quyết định như thế nào với hợp đồng này

Một hợp đồng cho nhà cung cấp phân phối ở tận ngoài miền Bắc cụ thể là Hà Nội họ nhập của ta một số lượng lớn sản phẩm và có giá trị cao nhưng ta cũng phải tính toán xem bởi vì bên đó đang đòi chiết khấu 50 phần trăm lận mà ta thì chỉ muốn 30 % mà thôi

Thông thường các quyết định điều này với một cơ chế mềm dẻo hơn có nghĩa là ở mức trung tính ta có thể lấy trung bình cộng để dĩ hòa vi quý cho cả hai bên và đằng họ cũng không thể ép bà được bà ta cũng không thể ép họ được

Tại nghĩ đến một phương án rằng sẽ cho nhân viên đưa số của ta cho người khách hàng đó và trực tiếp ta sẽ trao đổi

Cũng phải vậy thôi vì làm ăn với nhau phải nói chuyện qua điện thoại

Ta mất thêm một sai lầm nữa

Cụ thể thì đó chính là việc ta quá trình trừ khi ra quyết định hoàn thành một bản một cục để ta kết thúc khoản thanh toán với một công ty để ốc nọ chị thật đáng ra Ta phải quyết nhanh hơn bây giờ hồ sơ nó lại chậm và bên họ đang xem hồ sơ thanh toán của công ty ta

Đây là một bài học nữa cho ta rằng tính Trần trừ và chỉ hoãn không quyết đoán sẽ dẫn đến những hậu quả tai hại

Tương lai mở ra phía trước

Đúng là những câu ngạn ngữ cổ không bao giờ sai mà chúng ta thường sẽ thì anh sáng khi mà chúng ta cảm thấy bế tắc nhất khi mà chúng ta cảm thấy mọi con đường dường như đã bịt kín thì ta xem tự mở một lối đi hoặc có một thứ gì đó xuất hiện làm tăng tin tưởng hơn

Có vẻ hơi mông lung nhưng cụ thể là việc các nhà cung cấp lấy số lượng lớn của ta cho thấy rằng kế hoạch Ta đi ra ngoài và bạn Ross bán trực tiếp cho các cửa hàng phân phối rất hiệu quả đó thực sự là một điều đáng mừng thầm và không phải là ngồi chờ đợi cơ hội mà ta phải chuẩn bị sẵn sàng khi cơ hội tới Ta mới chụp được

Kết luận một ngày của ta

Nhìn chung bì thì về tài chính ngày hôm nay vẫn chưa nói được gì nhưng mà Ta lại không mua cà phê nữa mà Ta tự pha uống đó có thể là một sự tiến triển mới và ta sẽ tập luôn sống giản dị cũng như hoàn thành mục tiêu tài chính của ta với sự kỷ luật và ta không thể phản sẽ làm thêm một ngày nào nữa thời gian không còn nhiều

Ta cũng không muốn mua sắm vô tội vạ nữa theo cảm xúc giờ đây ta luôn hỏi rằng điều đó thực sự có cần thiết để ta chi tiền ra hay không thì do thịt Ta mà biết sớm thì đã khác rồi nhưng con người thì luôn phải sẽ làm chúng ta không hoàn hảo đã biết điều đó và cũng không tự trách mình

Thôi tới đây rồi giải rồi ngày mai viết tiếp vậy giờ đi ngủ thôi